Biết thế thà đành lỡ dở dang
Còn hơn một phút quyết vội vàng
Thương đời lỡ dở sao chọn lựa?
Tủi phận éo le thật phũ phàng
Số kiếp cho dù trăm ngàn khổ
Chua cay dẫu có trải muôn đàng
Người chung chăn gối mà hờ hững
Ly biệt đành thôi kẻo muộn màng.