Tuổi mới lớn tôi yêu thích ba cô gái. Người có mái tóc dài uốn bồng bềnh và cao. Nàng thì đã có con. Nàng kia thì vì thích tôi làm tôi hốt hoảng tự nhủ chỉ học thôi. Trong đó hai nàng cũng để ý tôi. Chuyện chẳng có gì cả nếu lựa chọn chỉ tự học thành công. Tiếc là thức ăn nghèo nàn và giáo dục thành ngành kinh doanh nên tôi rớt liền.
Toi, mấy năm bỏ bê bạn, quay tay qua ngày để dành thời gian ghiền kiến thức bỗng tạch.
Tôi tin rằng, bộ gen tôi giúp tôi vừa tiếp tục được ăn vì kỳ vọng người cho ăn. Vừa giải tỏa phần lưng lửng những ham muốn đầu đời.
Chuyện có nghĩa là tôi được ăn để chia sẻ phần năng lượng hấp thu để bị xâm hại vì điều khách quan nhưng không áp dụng. Tôi không tiếc mà chỉ buồn vì m đã luôn phủ nhận rung cảm và ham muốn bình thường. Cơ thể như vậy là đã bị ức chế thay vì ăn lớn và sinh lý bình thường thì lại tập trung vào ý nghĩa không thiết thực. Tình trạng đó gọi là xanh, non bị xâm hại.
Lí do vì sao chúng ta lại có nhiều vấn đề hiện tại!
Ngày nay, một kỹ thuật viên trại lợn chăm 6000 nái. Hầu hết thịt bán đều có hoocmon sinh dục vì còn non, chất này nội sinh giúp sinh vật phát triển xương, cơ, gân. Thịt chúng hôi, nhiều nước và hoocmon.
Thực vật xử lý ra hoa sẽ khoanh vỏ, siết nước hay tạo ra điều kiện dở sống dở chết để chúng sinh sản trước tàn lụi, một tập tính tự nhiên. Ngày nay, cây cho trái năm thứ hai thay vì 4 năm tuổi. Và hầu hết là cây chiết. Thay vì tôn trọng biến dị để chúng tập trung nuôi cây từ hạt thì chúng tá ép chúng có tiền đề xuất phát từ cơ thể cây trưởng thành để sớm sinh sản hơn.
Vật nuôi cũng vậy, vỗ béo ngày đêm và trứng gia cầm nhỏ hơn tự nhiên vì phát dục sớm hơn.
Tất cả xuất phát từ sự thiếu tôn trọng biến dị hay sự tự do phát triển mà không đòi hỏi. Trẻ ngày nay giống như thú vật được nuôi nhốt với mật độ cao, còn phụ huynh không khác lắm với đàn nái với chỗ ở vừa đủ nằm. Vì có chúng, mới có xúc xích, có thịt gián, nướng,…để giữ cho tất cả gần nhau hơn và nằm trên bãi rác thải của chính mình.
Tôi viết để bày tỏ sự nuối tiếc vì không trân trọng các bạn tôi, không riêng mấy nàng. Cũng để các bạn hiểu, trẻ chỉ tốt nhất khi gen muốn trẻ thay vì học sẽ đi ra ngoài dạo chơi. Vì tuổi ăn ngủ thì không cần sinh sản ra công ăn việc làm người khác. Gen là thứ đem chúng ta trở về bản chất thật vì sự sửa lỗi trên từng tế bào cho ngày mai tươi đẹp hơn. Hành động trẻ là hệ quả của phản ứng giữa gen và thực phẩm. Nếu b ép trẻ ăn, những hệ quả từ nguồn gốc thực phẩm hiện diện, lấn át.
Nó khiến chúng ta chỉ trong nhà thay vì ra ngoài làm việc mới có ăn. Sự mất cân bằng hấp thu là hậu quả nhãn tiền. Chưa kể có chứa hoocmon và đa dạng chất vốn có của thức ăn tự nhiên không.
Tất cả những hành động chúng ta làm trên cây và vật nuôi. Nó khiến cho chúng ta giống chúng, trong đó sinh sản sớm, chất lượng tồi tệ và nuôi dưỡng vô cùng bất lợi là rõ ràng nhất.